Tháng 7

“Là những người quản lý công trình tạo dựng của Chúa,
chúng ta được mời gọi làm cho trái đất,
trở thành một khu vườn xinh đẹp cho gia đình nhân loại…”

ĐTC Phanxicô

Cách đây ít lâu, có một bài báo nói về thói quen của người Việt Nam khi đi du lịch nước ngoài, và chắc hẳn thực tế cũng không khác gì mấy khi bạn hỏi các anh chị hướng dẫn viên du lịch: Các điểm đến văn hóa, lịch sử hay không gian tự nhiên như thác nước, rừng cây…thường nhận được sự thờ ơ của nhiều người. Điều khiến họ háo hức nhất là các shop thời trang hoặc các địa điểm mua sắm. Một sự trái ngược hoàn toàn so với hầu hết người dân ở các nước phát triển và có mức sống thịnh vượng.

Có một sự thật: nhiều người trong chúng ta là fan hâm mộ của chủ nghĩa tiêu thụ, và đi cùng với nó là chủ nghĩa “vứt bỏ”. Vẻ đẹp công nghiệp có vẻ được yêu chuộng hơn vẻ đẹp tự nhiên. Có chăng vì thế mà tình yêu và sự tôn trọng dành cho công trình tạo dựng kỳ diệu của Thiên Chúa bị hạ cấp?

Trong triều đại Giáo Hoàng của Đức Thánh Cha Phanxicô, người ta nhìn thấy chủ đề môi trường là một trọng tâm trong chương trình nghị sự của ngài. Tầm nhìn về một Giáo Hội “xanh” với trách nhiệm chăm sóc hành tinh này, không phải là một tùy chọn, nhưng là một Giáo huấn quan trọng như chăm sóc những người yếu đau, bệnh tật.

Đức Phanxicô nói mạnh mẽ: “Khi chúng ta ngược đãi thiên nhiên, chúng ta cũng ngược đãi chính con người.” Đối với ngài, việc chăm sóc môi trường tự nhiên và hành tinh kỳ diệu này cũng là một hành động của lòng thương xót, bên cạnh những việc bác ái truyền thống mà Giáo Hội làm từ xưa nay theo lời Chúa dạy trong Tin Mừng Matthêu: “Vì xưa Ta đói…”

Câu chuyện về Giáo Hội “xanh” của chúng ta không phải là một phong trào xã hội, nhưng tận sâu bên trong những hành động đó, là lời cảm mến sâu sắc trước kỳ công và tình yêu của Thiên Chúa. Người Công Giáo chung tay vì hành tinh xanh không phải chỉ để nhận chứng chỉ, hay thêm một bước tiến là giữ gìn không gian sống trong lành cho mọi người, mà trên hết, đó là cách mà họ càng trở nên giống hình ảnh của Chúa hơn, Đấng là Tình yêu và Thương xót.

Nhìn những con sông, vỉa hè ngập rác. Đến khi mưa xuống, nước không thoát được, ngập nhà…Chúng ta có nhớ lại lời Chúa vang lên trong ngày sáng thế: “Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất” (St 1,28). Nếu chăm sóc hành tinh xanh này chỉ là một việc tốt, nên làm, sẽ có ngày chúng ta thấy ngán làm việc tốt vì quá quen. Nhưng nếu bạn xem đó là một vinh dự khi cùng Đấng Tạo Hóa là Thiên Chúa, điểm tô thêm nét xinh đẹp cho công trình tạo dựng kỳ diệu này, thì quả thật đó là một hạnh phúc lớn lao.

Leave a Comment