“Chẳng có vấn đề gì,
dù khó khăn đến mấy
mà chúng ta không thể giải quyết được
bằng việc cầu nguyện với kinh Mân Côi.”
Nữ tu Lucia của Fatima
Nữ tu Lucia của Fatima là người duy nhất còn sống đến năm 2005, trong khi hai trẻ nhỏ khác là Francisco và Jacinta đã lần lượt qua đời 2 năm sau đó (1917) vì dịch cúm lan tràn ở Châu Âu. Trong ký ức của sơ Lucia, buổi trưa 13/05/1917 là một ngày không thể phai mờ, khi sơ và hai người em họ được Đức Mẹ đến viếng thăm ở một cánh đồng nhỏ của Bồ Đào Nha, có tên là Cova da Iria (Cái nôi của Hòa Bình).
Sơ Lucia dos Santos, sau này đã trở thành một nữ tu Dòng Kín Cát Minh, đã luôn mang trên mình khuôn mặt của Fatima để phục vụ cho Giáo Hội và cho nhân loại. Khuôn mặt đó diễn tả vẻ đẹp tuyệt vời và sự bình an không bao giờ ngưng nghỉ, của những ngày kỳ diệu vào năm 1917 đó.
Bác sĩ Paul, bác sĩ riêng của sơ Lucia vào tháng 2/2005, khi kiểm tra các dấu hiệu sinh tồn của thị nhân Fatima cuối cùng này, đã biết rằng giờ của sơ Lucia sắp đến. Có một khoảnh khắc sau cơn hôn mê, sơ Lucia ngẩng đầu lên và hướng nhìn về phía trước.
“Vì Đức Thánh Cha” Sơ Lucia nói. “Ôi Mẹ rất thánh, các thiên thần, Trái tim Chúa Gie6su. Chúng ta đi, chúng ta đi thôi.”
“Sơ đi đâu?” Mẹ bề trên Celina hỏi
“Về thiên đàng,” Sơ Lucia trả lời
“Sơ đi với ai?” Mẹ bề trên nhẹ nhàng.
“Với Chúa, với Đức Mẹ và các mục đồng chăn chiên.” Đó là những lời sơ Lucia nói lần sau cuối. Francisco và Jacinta đã đến để đưa sơ lên thiên đàng.
Sơ Lucia đã dùng cả cuộc đời mình để sống đẹp ý Chúa và nói cho nhân loại biết về sứ điệp tại Fatima. Đức Mẹ Fatima khẩn thiết mong muốn tất cả mọi tín hữu cầu nguyện mỗi ngày cho người tội lỗi và cho toàn thế giới. Thông điệp đó lại càng thời sự hơn lúc này, khi chúng ta vừa trải qua cơn đại dịch khủng khiếp và nguy cơ chiến tranh vẫn luôn chực chờ, gây ra đau khổ cho bao con người.
Có lẽ đôi lúc chúng ta cũng không cầu nguyện thường xuyên, nhất là với lời kinh Mân Côi, trừ khi có những nhu cầu đặc biệt hay khó khăn to lớn. Lời kinh Mân Côi tuyệt diệu này chính là lời chào của sứ thần Gabriel trong ngày truyền tin, lời chúc khen của bà Elisabeth trong ngày thăm viếng, và lời cầu khẩn Mẹ Thiên Chúa của toàn thể Giáo Hội.
Sơ Lucia đã đi đến cuối con đường của mình, trong khi vẫn thì thầm những lời kinh Mân Côi. Đã đến lúc bạn “phủi bụi” tràng chuỗi Mân Côi của mình, cầm lấy và cất lên lời kinh Kính Mừng mỗi ngày trong đời. Quyền năng và bình an của Thiên Chúa sẽ tuôn chảy vào cuộc đời bạn, qua lời cầu bầu của Mẹ Maria rất thánh – Mẹ Thiên Chúa, và cũng là người Mẹ yêu dấu của mỗi chúng ta.